nắng nghiêng đỉnh sầu
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Em hiểu trong lời xin lỗi. Còn chút hy vọng mệt nhoài. Em chẳng có quyền quyết định kết cục hôm nay. Bởi trong tình yêu em nào đâu được lựa chọn. Hơn mười năm lẻ. Anh đưa em từ bến mơ bến mộng. Anh rót vào tai em...
|
ngày mới tinh khôi
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Dọn dẹp lòng mình để thấy thừa và thiếu. Thiếu tiếng cười thừa nỗi nhớ khôn nguôi. Thiếu ngọt ngào thừa hẳn ngậm ngùi. Bụi thời gian tầng tầng lớp lớp. Dọn dẹp tâm hồn lau chùi những nhơ nhớp. Những xấu xa những tội...
|
ngày cũ trong tôi
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Ngày cũ trong tôi khoác áo hồng. Bỏ lại bến sông buổi sầu đông. Tình tự trao nhau lời ước hẹn. Bây giờ người ấy nhớ ta không ? Ngày cũ trong tôi đã qua rồi. Chỉ còn kỷ niệm nhớ nhung thôi. Sếp cánh thu xưa vào dĩ...
|
nhắn anh
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Đi ngang qua nỗi đau. Mắt ai cười chín đỏ. Đi ngang qua cơn sầu. Ta chẳng còn của nhau. Đi ngang qua đời nhau. Mảnh trăng xưa bạc màu. Trăng tròn rồi trăng khuyết. Nửa vầng dấu đi đâu? Đi ngang qua bâng khuâng...
|
ngủ đi anh
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Ngủ đi anh. Giấc mộng tròn rồi đấy. Nghĩ ngợi chi sớm tối chuyện ban ngày. Mắt nhắm khẽ để tình em chớm nụ. Đóa môi xinh hôn trán tự lúc nào. Ngủ đi anh ! Một giấc ngủ thanh cao. Cất nhẹ vai chuỗi ưu phiền bi lụy...
|
nhạt phai !
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Anh trải mùa đi trong đôi mắt em. Nắng trong xanh nắng ửng vàng đôi má. Mai đào nở , cỏ ươm mùi thơm lạ. Rạo rực giêng về thắp sáng chuyện tình xưa. Những buồn vui khẽ lay mình như tựa. Nép vào áo anh trốn trong chén...
|
người con gái trong thơ anh
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Người con gái trong thơ anh. Đến từ xứ mộng. Sương mù giăng trên nhánh hoa anh đào. Mắt lá răm thẳm sâu hun hút. Anh rơi đáy tận cùng. Chếnh choáng nửa vầng trăng. Người con gái trong thơ anh. Đến từ ảo ảnh. Khói...
|
mùa thu tóc rối
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Một mùa thu tóc rối. Còn hòai trên môi em. Khi anh đến cạnh bên. Nâng cằm rồi chạm khẽ. Một mùa thu thật nhẹ. Chim lượn cánh bên hồ. Hoàng hôn chẳng buồn nhô. Chiều nghiêng nghiêng tĩnh lặng. Một mùa thu nhạt...
|
người đàn bà ngược chiều con dốc là tôi
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Viết tặng người đàn bà không biết tên. Người đàn bà kéo gánh hàng hoa. Đi ngược chiều tôi. Ngược dốc. Ngược gió. Trên gương mặt lấm tấm giọt mồ hôi. Mà chân thoăn thoắt. Mà miệng cười rạng rỡ. Người đàn bà ơi...
|
mơ tình
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Cho tôi mơ khung trời riêng màu tím. Nửa tim anh với giấc mộng hoa vàng. Cô bướm trắng bay về nơi xa thẳm. Ngưỡng vọng đồi đau đáu mỗi mùa hoang. Cho tôi mơ cánh chim trời lần cuối. Sãi cánh dài chao lượn bóng chiều...
|