vô vọng một bóng hình
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Có được gì không sóng ? Mà sao cứ vỗ hoài. Tình yeu em trân trọng. Nhưng rồi cũng chia tay. Em như là bụi bay. Nhỏ nhoi rơi vô vọng. Đợi chờ tháng năm dài. Nhưng còn gì trông ngóng. Con dã tràng hoài công. Đội...
|
từ giã
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Từ giã ngôi nhà cũ có hăm sáu bật thang. Từng ngóc ngách in hằn tâm trí. Phía này đặc cái bàn cũ kỹ. Ta bên nhau cùng nồng ấm tách trà. Trái góc bàn điểm tô bởi bình hoa. Cắm hoa hồng đầy gai nhọn. Anh âu yếm ôm em...
|
vấn vương
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Cầm quyển lưu bút trên tay. Cắn môi do dự viết vào gì đây? Lời thăm gió. ................. Gió thăm mây. Còn ta với nước mắt. ............................... Chảy đầy khoé môi. Phượng hồng thắp đỏ góc trời. Ve vô...
|
vỡ giấc chiêm bao
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Ngẫm sự đời qua thơ. Lấm lem những khoảng trống. Đêm nghe tiếng đồng vọng. Ngỡ tắt tịt từ lâu. Đôi mèo hoang gọi nhau. Bạn tình ơi ơi hỡi ! Nhân danh cha...sám hối. Trước khi kịp hòai thai. Buông nỗi buồn khỏi...
|
vùng nắng ấm
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Bỏ bùa vào câu thơ. Anh mê man bất tỉnh. Trận tình em dàn trải. Anh lạc vào như mơ. Chữ thương cùng chữ nhớ. Phong ấn nghi hoặc anh. Chữ hờn cùng chữ giận. Xoa dịu ác mộng lành. Em tay phù thủy nhỏ. Cầm phép lạ...
|
viết cho nỗi nhớ bộn bề
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Viết cho nỗi nhớ bộn bề. Từng gang từng tấc biên kê cõi lòng. Tơ vò một mối vấn vương. Nhờ mây nhắn gió mười phương đợi chờ. Trăng vàng ghép hộ vần thơ. Gói mây trong tóc những giấc mơ xuân thời. Hoa lòng rụng trắng...
|
vụng về nên đã mất anh !
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Anh là anh , tôi vẫn chỉ là tôi. Làm sao để đổi thay những tính cách. Anh trầm lặng còn tôi thì phá phách. Ngắm mưa bay , tôi vọc nước tung bờ. Anh vẫn anh nhưng tôi hoá thành khờ. Công viên buồn ghế đá bỗng đứng trơ...
|
uẩn khúc
Tác giả:
Đỗ Ngọc
Anh nghĩ gì trong đôi mắt thế kia. Mà lại lặng im, âm thầm không nói. Em nơi đây vớt tàn tro tình vội. Gió trêu người...bụi bay...bụi bay. Em vẫn muốn được cầm đôi tay. Vuốt đôi mày mệt mỏi. Cùng anh chia sẻ. Muốn lắm...
|