Poem logo
Poem logo
Tác giả: Đỗ Ngọc
Tác phẩm: Tổng số có 58 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
ru quên !
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Em không là nguời đàn bà của anh. Vì bây giờ ta khác nhau nhiều quá. Trong mắt anh em thành người xa lạ. Và mắt em nhìn cũng có lối đi riêng. Em tự biến mình thành một nguời điên. Gào thật to - khóc cạn dòng nước mắt...

tôi là
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Tôi là con chim nhỏ. Bay giữa bầu trời xanh. Cố sãi dài đôi cánh. Vượt khỏi trời, không thành. Tôi là hạt cát bé. Trong sa mạc bao la. Túi khôn mà tôi có. Ví bọt biển trôi xa. Tôi là một chiếc lá. Của mùa thu...

rao rong
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Khi tình yêu rời tay. Vô định cánh hoa theo dòng chảy suối nguồn chiều tĩnh lặng. Từng bụi cỏ yếu ớt màu nhạt nắng. Nhựa sống tan biến vào hư không. Hư không ! Khi tình yêu rời tay. Một ngàn con hạt giấy chuyền tay...

nỗi niềm nàng xuân
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Xuân đợi gì thế kia ? Sao chửa chịu trút lá. Xuân hát cùng trăng khuya. Bóng người ngàn dặm xa. Sớm mai xuân nở hoa ? Đào nguyên thơm cúc mới. Nhành mai vàng trước ngỏ. Thay chiếc áo xuân tơi. Xuân mong chờ gì...

thư cho anh
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Anh dấu yêu ! Anh đang làm gì đấy nhỉ? Có nghe lời em thủ thỉ hay không? Những lời xuất phát tận đáy lòng. Em nói cùng mênh mông. Mênh mông. Cách biệt nhau nửa vòng trái đất. Giấc mơ ngọt ngào. Mang ta đến cùng...

tạ ơn người
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Ta trói buột nhau bởi sợi dây vô tình. Người trong cuộc thường mắt mù anh ạ. Căn bệnh tự ái thuộc dạng nan y chẳng bao giờ chữa được cả. Nên khối riêng chung ta khép lại cho đành. Em vẫn thường trộm nghĩ về anh. À...

thương hoài ngàn năm
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Đêm buồn lẻ bóng giai nhân. Mong ngày hạnh ngộ tương lân cùng chàng. Ngậm ngùi. Đong. Vớt. Riêng mang. Tâm tư oằn trĩu đôi hàng lệ cay. Người như những ánh mây bay. Ngang qua trời mộng ưu hoài tháng năm. Sợi buồn trong...

quê hương tôi - một bông hoa thép
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Kính Mảnh Đất Anh Hùng Củ Chi. Quê tôi không có màu xanh biển. Hàng dừa ngát gió buổi ban trưa. Chỉ có những người nông dân đội nắng dầm mưa. Chăm cho đất hạt phù sa màu mở. Quê tôi ư? Tình người dọc theo xớ thịt...

nơi tình yêu ở lại
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Tình yêu qua chẳng còn gì ở lại. Nếu có chăng đại loại những đớn đau. Và thêm nữa nhung nhớ nghẹn ngào. Làm mi mắt vỡ ra thành đớm nhỏ. Tình yêu đi qua có hai dòng máu đỏ. Rĩ rã hoài thắm ướt ngực trái tim. Dấu yêu xưa...

phải chi
Tác giả:  Đỗ Ngọc

Có một ngày rất lạ, từ khi... Bóng hình anh len vào giấc mơ em, ám ảnh. Hốt hoảng giật mình trán rịn mồ hôi lạnh. Anh thật phũ phàng. ....Sao chỉ đến trong mơ? Phải chi em không biết làm thơ. Không nhắn gửi nỗi lòng mình...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm