cát bui ta về
Cát Bui Ta Về
Ta có vay không món nợ đời
Hồng trần vương víu mãi không lơi
Xác thân hồn tạm ai cho mượn?
Trong cõi hư vô hóa kiếp người
Cát bụi luôn hồi giữa khoảng không
Bao la trời đất tỏa hương nồng
Hóa thân một kiếp đời trôi nổi
Gánh nặng ân tình qua bão dông
Lỡ bước sa chân miền thế tục
Một đời run rủi với phong ba
Đắng cay chồng chất chen hờn tủi
Dâu bể bao lần khéo tạo ra
Nghèo khổ giàu sang cũng có ngày
Trở về cát bụi mỏi mòn bay
Buông tay trả hết cho trần thế
Món nợ làm người dẫu chẳng vay
Viễn Phương