trên con đường ngày xưạ
TRÊN CON ĐƯỜNG NGÀY XƯA
Chiều hôm nay có một người khách lạ
Đôi mắt buồn nhẹ thả dưới tà huy
Kỷ niệm thời dĩ vãng đọng bờ mi
Chân chậm bước, thầm thì bao nỗi nhớ...
Nhớ năm xưa tháng ngày trăng sáng tỏ
Cũng đường này lộng gió lá sao bay
Trải ngợp đầy yêu dấu ở trên đây
Tay trong tay cùng ai về lối mộng
Có ngờ đâu biển đời cuồng dậy sóng
Lật úp thuyền chìm bóng khuất dòng sâu
Để chuỗi dài thao thức giữa canh thâu
Muôn da diết xé đau hồn quạnh quẽ…
Nắng dần tắt, giờ đây đà ráng xế
Mãi như còn ngấn lệ tiễn tình tan
Đọng nơi tim dấu tích của phũ phàng
Cho hoài niệm ngập tràn thương với hận
Thương bởi hiểu đời em nhiều lận đận
Hận vì sao phải rơi cảnh đoạn trường
Để hoa xuân chỉ nở được một lần
Rồi héo rũ lụi tàn rơi vỡ vụn…
Niềm bâng khuâng cuốn vào hai khoé trũng
Khách nghẹn ngào lững thững dấu rêu phong
Trời không lạnh mà sao tợ như đông
Se sắt tái cõi lòng ngàn tê buốt
Có ai hiểu mấy mươi năm về trước
Con đường này mộng ước thắm đầy vơi
Rồi hôm nay lại có một bóng người
Đang thả gót, bùi ngùi...trong lặng lẽ.
19/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)