trên con đường vũ trụ
TRÊN CON ĐƯỜNG VŨ TRỤ
Ai vắt không trung mấy dãy mờ
Từ từ chầm chậm khuất xa lơ
Điệp trùng vạn kỷ hình như vậy
Dỗ ngọt trần gian phút thẫn thờ
Rồi lại quay tròn cảnh nắng mưa
Gợi buồn, gợi nhớ, gợi ngân nga
Cho niềm thổn thức tình nhân thế
Bảng lảng, đong đưa những xế tà
Tiếp theo, chất ngất lá vàng rơi
Dưới bóng trời thu chẳng tiếng mời
Nhưng vẫn ngập tràn muôn lữ khách
Dừng chân đứng lại vọng về nơi...
Tối đến tràn lan tự thuở nào
Thượng tầng thăm thẳm rải vì sao
Kẻ mua lấp lánh tìm phôi lãng
Người đợi tia băng lượm giải sầu...
Ta thả một vòng ngắm nghía xem
Con đường vũ trụ mãi nghìn năm
Có chi khoảng trống, nào không vướng
Để bước vào đây đặt gối nằm
Tìm say giấc ngủ, khoả khuây tim
Mỏi đập vì bơi một cánh thuyền
Giữa cõi bập bồng, nghiêng ngả nước
Tìm trăng nửa độ dưới sương đêm
Vậy mà lui tới hằng bao lượt
Rảo mắt quanh co khắp phía tròn
Chẳng thấy nơi nào khe trống hở
Đành thôi! Lặng lẽ nhịp từng cơn...
25/6/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Vào Google nhập từ khoá: nhatlang.com
(Trang Thơ Tinh Hoa & Nơi xuất xứ bài thơ)