sương khói mong manh
Sum họp có ngày sẽ ly tan !
Chẳng gì tồn tại với thời gian !
Thời gian ra đi không trở lại
Để cánh hoa tươi héo úa tàn
Em như cơn gió qua đời anh
Như làn sương khói rất mong manh
Yêu thương cũng chỉ là hư ảo
Chợt đến để rồi tan biến nhanh
Có gì tồn tại mãi mãi đâu
Yêu đương tham ái chuốc thêm sầu
Bể ái trầm luân mong thoát khỏi
Mới rời khổ ải hết thương đau.
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt