tình như chiếc lá
Em chẳng là gì ở trong trái tim anh
Cũng chỉ bình thường như bao nhiêu người khác
Có lẽ tình em chân thành nên mộc mạc
Như giọt sương nồng ngơ ngác dưới bình minh
Cứ mãi ngây thơ trước tia nắng rập rình
Khoảnh khắc đê mê lung linh rồi tan biến
Tựa con sóng vỗ thích chơi trò ẩn hiện
Bạc cả mái đầu trình diễn với thời gian
Xoải gót chân êm triền cát ngập nắng vàng
Xoay chiều gió đổi hay mùa sang vội vã
Mấy câu thơ cũ viết vội vào chiếc lá
Một chút ngần ngừ se sẽ thả dòng trôi
Có phải gió ru để đá núi bồi hồi
Hay là sóng vỗ chia đôi bờ thương nhớ
Đem tình thử thách qua trăm ngàn trắc trở
Bất chợt giật mình ngờ ngợ tưởng rằng yêu?!