chị
Tảo tần thay mẹ nuôi em
Bờ vai mỏng mảnh gánh mềm nỗi đau.
Cô đơn
Trăn trở gối đầu...
Nửa đêm thức giấc
Tóc sầu
Bạc
Rơi...
2001
Thanh Trắc Nguyễn Văn
===========
Năm 2001, lúc đó tôi đang được nhà trường giao chủ nhiệm học sinh lớp 11. Có lần tôi tiếp một phụ huynh là một cô gái đã lớn tuổi (chưa chồng). Tôi được biết cô gái đã một mình nuôi em mình ăn học từ lớp 1 cho đến tận lớp 11 năm ấy. Quá xúc động tôi đã viết bài thơ này tặng cho em học sinh để em hiểu được sự hy sinh cao cả của người chị mình...