say
Ước gì ta có ngựa say
Con sông bên ấy bên này của ta
Ta say ngựa cũng là đà
Trời cao xuống thấp, núi xa lại gần
Ta say ngựa cũng tần ngần
Bầu không, lưng quảy một vừng giai nhân.
(Ghi chú của Lưu Trọng Lư: Bài thơ này làm từ 193..., một hôm năm 194... nhân bàn phiếm về cái say của Tản Đà, có bạn đã viết thêm mấy câu cuối, xin chép lại đây cho trọn)
Lang thang chim nội mây ngàn
Hình chao, bóng lộn, mây vần, gió xoay
Đêm say đèn tắt vẫn ngày
Ngày say cúi mặt, nghiêng mày là đêm
Đời đau rạch mộng tìm em
Dù cho toạc áo, rách xiêm cũng tìm