phải lòng
Và thế từ nay đã phải lòng
Đường yêu cách trở mấy ngày đông
Tôi yêu cô bé nhưng xa cách
Từ đó ngày qua cứ ngóng trông
Em ấy tên Thi học khác trường
Qua ngày mong mỏi để mà thương
Nhưng sao cách trở đường qua lại
Ôi! tiếng tơ lòng chợt vấn vương
Văn Lang, Kiến trúc cách xa nhau
Nỗi nhớ trong tôi bổng dạt dào
Thi có biết rằng tôi lặng lẽ?
Tình tôi lặng lẽ trả trăng sao
Tôi biết rằng tôi đã khổ nhiều
Nhưng tôi không thể ép người yêu
Tôi e dè lắm, e dè lắm
Nỗi nhớ càng thương khổ bấy nhiêu.
Tôi viết cho tôi một chữ tình
Gửi người giữ lấy chỉ làm thinh
Thi nào có biết tôi đơn chiếc
Lỡ phải lòng ai một bóng hình.
Bài này đã được xem 391 lần
|
Người đăng:
|
Thử Trí
|
|
|