nhớ
Tác giả:
Lanh
Xa xăm... một giấc mơ mềm. Nhẹ êm phút ấy bên thềm ngát hương. Sen lòng... tỏa giữa đêm trường. Bão dông mới tỏ, để tường... tình xưa. Người ơi, biết đã bao mùa. Trong mưa tỉnh thức cũng chưa nhạt màu. Vì yêu...,...
|
sẽ về...
Tác giả:
Lanh
Lối xưa cỏ mọc vườn hoang. Giấc mơ tỉnh thức trần gian tìm về. Buồn loang, ướt... vạt cỏ đê. Gió miên man rối tóc thề, mình ai... Bởi xa nỗi nhớ thêm dài. Em là giấc mộng, sớm mai níu ghì. Mắt mềm môi khát tình si. Vòng tay...
|
giận...
Tác giả:
Lanh
Vắng xa... người phía cuối đường. Khóe mi hoe đỏ lệ tuôn, một chiều... Ngủ yên nhé... hỡi lời yêu! Cô đơn về giữa những điều ngu ngơ. Thương con tim nhỏ dại khờ. Đa đoan... vùi chết vần thơ một người. Sao... hờ...
|
nhớ quên một phận tình này
Tác giả:
Lanh
Dường như... Đông đã vội về. Từ mùa Thu chết... câu thề... ngủ quên. Dường như đêm phủ màu đen. Lối xưa... nhớ... dấu chân quen, một lần... Dường như gió... muốn lặng câm. Trách hờn vô cớ... Lỡ lầm, người xưa...
|
lãng du
Tác giả:
Lanh
Thả mình vào giữa ưu tư. Hờn rèm mi khép... lời ru... chẳng tìm. Thả lòng, nỗi nhớ dài hơn... Có... người lữ khách, đêm... buồn theo trăng. Thả lở bồi... cả bến sông. Tràn con nước... khát, nhớ mong người về. Thả...
|
niềm xưa...
Tác giả:
Lanh
Ta sợ chiều... thôi... con nắng hoàng hôn. Biển thôi âm... vang lời của sóng. Và một đời em, thôi... Trầm lặng...! Gói chút tình trong ký ức, ngày xưa... Ta sợ mình em... cơn mưa ấy nghịch mùa. Sợ... dấu chân run... một...
|
phố em...
Tác giả:
Lanh
Dường như mưa rơi. Giữa lòng phố vắng. Câu thơ... câm lặng. Về... giữa hư vô... Dường như lối xưa. Nhớ... người hờ hững. Mắt buồn sâu thẳm. Loang vệt ngắn dài... Dường như riêng ai. Khát... vòng tay đợi. Bờ môi bối...
|
khép
Tác giả:
Lanh
Giọt này... nguyên vẹn đắm say. Lau khô mắt... khép, vòng tay em cùng... Môi tìm môi... ướt... nhớ nhung. Bóng trăng sóng xoải, lắng cùng dòng sông. Ngủ đi em! Nhé, tình nồng... Nào... bờ mi khép nhớ mong, một...
|
bụi xưa
Tác giả:
Lanh
Em có đau... vệt cứa xước hoa hồng. Trên lối nhỏ, ngày tình yêu vụn vỡ. Gió có còn ru... điệu trăn trở. Trong một ngày, chợt chớm lạnh... trời đông... Em có vui khi... bụi... cuốn gót hồng. Bỏ lại sau lưng một ánh nhìn...
|
lặng
Tác giả:
Lanh
Ta biết đời gọi em chút tiếc nuối. Tuổi phôi pha khi lỡ nhịp chuyến đò. Chặng đường dài thêm bàn chân mỏi. Ngoảnh mặt nhìn... toan tính, âu lo... Ta trách đời sao hằn thêm vệt nhớ. Phía sau lưng... chao chát một lối...
|