lặng
Ta biết đời gọi em chút tiếc nuối
Tuổi phôi pha khi lỡ nhịp chuyến đò
Chặng đường dài thêm bàn chân mỏi
Ngoảnh mặt nhìn... toan tính, âu lo...
Ta trách đời sao hằn thêm vệt nhớ
Phía sau lưng... chao chát một lối về
Xòe... bàn tay sao chừng bỡ ngỡ
Thoảng mắt buồn bên những bâng quơ
Ta gói đời... lại... ru tiếng sóng
Giữa mênh mông sao khát một cánh buồm...?
Căng... trong mình chứa chiều biển động
Chảy cả đời theo những thầm mong...
lanh.ktq