vườn xưa
VƯỜN XƯA
Vườn xưa thưa thớt bóng người
Nghìn đêm đánh mất nụ cười cỏ hoa
Đôi chim dứt tiếng hiền hòa
Chỗ ngồi ngày cũ mình ta gieo sầu
Vườn xưa ngồi khóc duyên đầu
Bẽ bàng thân phận cơn đau mịt mờ
Thương thay kẻ đợi , người chờ !
Kiếp tằm tơ , kiếp tằm tơ , kiếp tằm ...
Vườn xưa chiếc lá thềm sân
Cuối mùa nhan sắc bâng khuâng nẻo về
Con đường dằng dặc lê thê
Cuộc vui ngần ấy não nề xót xa
Vườn xưa dĩ vãng nhạt nhòa
Dư âm nức nở rêu ra nỗi lòng
Bốn mùa trăn trở đêm đông
Tình vừa thay áo bên song bao giờ ?
Vườn xưa khép lại đôi bờ
Một trời vương vấn giấc mơ võ vàng
Trăm năm ngọn gió đi hoang
Thương miền cổ tích sang trang hẹn hò
Vườn xưa giẫm bóng dại khờ
Thi nhân rối rắm tơ vò nghìn năm
Tiếc thời , mây gió tri âm
Đi qua thương nhớ sầu giăng muôn đời
Ngày 23/3/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 200 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|