nỗi lòng người đi
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐI
Người đi xô ngã chân trời
Phận mình hạt cát nhỏ nhoi cuối đường
Tình yêu đầy rẫy hoang đường
Ngẫu nhiên biến hóa quay cuồng , cuồng quay
Người đi thời thế đổi thay
Tam sao thất bản chuyện này , nọ kia..
Trang thơ mai một , rách bìa ...
Tình nhân thuở ấy , chia lìa đôi nơi
Người đi trừ , cộng ...rạch ròi
So đo , cân nhắc ,thiệt thòi chung riêng
Đóng vai khờ khạo triền miên
Nhìn ai âu yếm thả duyên thơ tình ?
Người đi chiếc bóng ba sinh
Một mình cười khóc , một mình thương đau
Thế mà ngờ ngợ giếng sâu
Thả dây dốt nát đục ngầu tinh khôi
Người đi bèo giạt hoa trôi
Dòng sông bến lở bến bồi trăm năm
Phất phơ ngọn cỏ xa xăm
Buồn trông lau lách đọt mầm héo khô
Người đi ném bỏ câu thơ
Ôm dòng bạc bẽo uống mơ mộng chiều
Trái tim đóng cửa muôn điều
Tội tình , tình tội bao nhiêu cho vừa?
Ngày 6/4/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 305 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|