Poem logo
Poem logo

tự tình thời gian 4

Tác giả: Thiên Ân
TỰ TÌNH THỜI GIAN
Mỗi ngày mặt trời soi gương , chải tóc
Cỏ non dậy thì tắm gội bình minh
Giọt sương long lanh , đời chưa biết khóc
Ong bướm bay ngang thả sợi đa tình

Đời vô nghĩa khi trái tim khép cửa
Màu hư vô cháy đỏ góc chân chiều
Lẫn lộn vàng, thau ...khen ai chọn lựa ?
Những con đường lượm lặt bóng cô liêu

Mỗi ngày chiếc áo thời gian bỗng chật
Mùa dung nhan chợt xô lệch bao giờ ?
Bên lề giật mình thói đời đánh mất
Buông nụ cười hờ hững cuối trang thơ !

Dòng sông phận người chở đầy rơm rạ
Cánh cò bay chưa cõng nắng rong chơi
Ngày sau có nhau , khóc hờn sỏi đá
Tuổi hoang buồn xa vắng chốn trùng khơi

Mỗi ngày trôi qua ăn mòn dĩ vãng
Dấu chân người sang miền cổ tích xưa
Nước mắt điệu ru nhạt nhòa tản mạn
Ơi cuộc đời ai hiểu chuyện sớm trưa !
Ngày 1/4/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm