gọi em
Em lại đi qua một cuộc đời
Mang cơn gió mát ngọt đôi môi
Cho đi tất thảy làn hương ái
Chẳng có còn chi để giữ rồi
Chỉ có em thôi chỉ một em
Làm tim rơi vãi cả cung thiềm
Làm mây chết đuối trên dòng nước
Trăng rụng chơi vơi xuống cửa thềm
Chỉ mỗi em thôi để ta buồn
Để thương để nhớ rõ càn khôn
Lấy trăn trỡ để làm chăn ấm
Giữ gió mùa sang đỡ lạnh lòng
Chỉ có tôi thôi kẻ lạ đời
Phủ rẫy tình em cả biển khơi
Cho đêm nghiêng ngả hoài canh vắng
Mắt đọng dư âm dạ tả tơi
Em đã đi qua đã đi qua
Để ta ở lại giữa giữa bao la
Ta làm một kẻ như tượng đá
Đứng vọng tình em giữa Quảng Hà
Bài này đã được xem 175 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|