Poem logo
Poem logo

người về cõi vĩnh hằng 4

Tác giả: Thiên Ân
NGƯỜI VỀ CÕI VĨNH HẰNG 4
( Thương tiếc Mẹ vừa mới qua đời )

Người vội bỏ êm đềm miền tổ ấm
Nắng quê hương một thuở , nắng chói chang
Ngôi nhà ngày xưa bến bờ trống vắng
Vắng tiếng cười, giọng nói đã sang trang

Người vẫy chào lên xe tang rồng phượng
Cung đàn buông dây réo rắt thanh âm
Tan hợp, hợp tan đời còn vay mượn
Đất lạnh cô đơn cười khóc lặng thầm

Người bỏ cuộc vui xay mòn giấc mộng
Trăm năm cô đơn rũ rượi dỗi hờn
Thời gian thoi đưa tâm hồn gợn sóng
Cõi thiên thu gặm nhấm những vàng son

Người ngậm ngùi trái tim ngày khép lại
Nhịp sống lụi tàn , mảnh vá xác xơ
Sương khói mái đầu, tóc trời quên chải
Cỏ úa chớm vàng gieo kiếp bơ vơ

Người nằm xuống lệ rơi trong lòng đất
Nghìn năm sau dằn vặt nát tâm hồn
Một thoáng đời người đoạn đành đánh mất
Những cơn đau giãy giụa chuyện sớm hôm

Người xa mãi chẳng quay về chốn cũ
Hạt bụi mịt mờ nhền nhện giăng tơ
Tựa nhánh cây khô trở mình ủ rũ
Chiếc lá hoàng hôn nằm chết tình cờ
Ngày 27/4/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm