dấu chân hoàng hôn
DẤU CHÂN HOÀNG HÔN
Đoạn đành, cúi mặt đi mau
Dòng sông ra bể đã lâu lắm rồi
Giẫm chân tại chỗ ầu ơi!
Lao xao lau lách nực cười thế gian
Hoàng hôn đôi mắt mơ màng
Đám mây xám xịt vội tan bầu trời
Đâu đây rách rưới tình rơi
Thời gian khâu vá rã rời cơn đau
Bây giờ sóng gió nghiêng chao
Bến thuyền , thuyền bến trôi vào chốn xa
Bốn mùa mặc áo nhạt nhòa
Tơ duyên ngắn ngủi bướm hoa rũ mòn
Ví dầu hái trái cô đơn
Mắt em chôn giấu nỗi buồn tháng năm
Mai sau câu chuyện tơ tằm
Ngày xanh đánh thức xa xăm má hồng
Trông vời giọt nhớ mênh mông
Bài thơ lục bát chạnh lòng người đi
Đôi bàn tay trắng còn gì ?
Môi ai hờ hững xuân thì tơ non
Ai còn đẽo gọt mỏi mòn?
Chim về núi lạ chập chờn đời anh
Mong manh mặc áo mong manh
Tơ trời vương vấn ngọn ngành ở đâu ?
Ngày 28/5/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 118 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|