hư vô 2
mênh mang vạn giọt trăng ngà
rớt rơi giữa cõi ta bà ngẩn ngơ
trằn trọc giấc ngủ dại khờ
hồng trần một cõi lặng lờ tiếng đêm
ru em giấc mộng bình yên
nồng say tròn nét trinh nguyên dịu hiền
trong mơ em cứ là tiên
riêng ta ngơ ngác uống niềm tương tư
Tử Nhi