một thuở xa người
MỘT THUỞ XA NGƯỜI
Ngày này, năm ấy người đi
Hàng cây trút lá reo thi đất trời
Ngôi trường chôn giấu muôn lời
Kho tàng kỉ niệm nằm phơi bốn mùa
Người đi, ta chẳng tiễn đưa
Lau khô dòng lệ sớm trưa ngẫm buồn
Cuộc đời bàng bạc khói sương
Mấy ai thấu hiểu thiên đường là chi ?
Bàn dân thiên hạ xầm xì
Trần gian lắm kẻ cu ki mặc lòng
Phận mình đắm đuối đèo bòng
Có duyên, không nợ hư không rã rời
Ngày này, năm ấy xa xôi
Ai châm ngọn lửa đốt thời cỏ hoa ?
Cắn môi máu chảy xót xa
Rùm beng câu chuyện hai, ba...bốn lần
Nực cười ánh mắt phân vân
Tóc ai còn vướng đôi chân thuở nào ?
Đường xưa tan học chìm mau
Quay lưng ngoảnh mặt cồn cào ruột gan
Ngày này, năm ấy lang thang
Thích làm ngọn gió đi hoang nửa đời
Đôi khi ném đá rách trời
Đấm tay cánh cửa hợt hời đau thương
Trông vời bạc bẽo nhiễu nhương
Tình yêu canh bạc đêm trường rối ren
Bây giờ rón rén bậc thềm
Đắng cay cũng thế, tơ duyên bóng mờ
Ngày 24/7/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 200 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|