về chốn nghìn trùng
VỀ CHỐN NGHÌN TRÙNG
Dần dà ta đã mất nhau
Trôi theo dòng nước qua cầu bao năm
Đọt yêu heo héo lá mầm
Nắng mưa gầy guộc hâm hâm tuổi đời
Dần dà, ta đã xa người
Thương đôi mắt ướt, nụ cười gây mê
Cầm tay móc ngoéo lời thề
Thiên thần mười ngón mân mê giấc vàng
Dần dà, mây trắng đi hoang
Chiều mon men gót lang thang hỏi buồn
Dấu chân kỉ niệm ngẫm thương
Đời như viên đá ven đường giẫm qua
Dần da, mỏi gối phong ba
Vấn vương suối tóc người ta bao giờ?
Ngồi ôm sương khói mịt mờ
Đôi môi dĩ vãng neo bờ bến xưa
Dần dà, quạnh quẽ sớm trưa
Vườn yêu xơ xác chanh chua nỗi lòng
Trái tim tắt lửa nhớ mong
Héo khô từ độ nụ hồng héo khô
Dần dà, luống cuống mơ hồ
Vô tình ngày tháng đẩy xô xa vời
Lẻ loi lượm lặt lẻ loi
Đất trời nghiêng ngả đất trời ngả nghiêng
Ngày 9/10/2024
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 110 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|