dốc tình
Tác giả:
Trinhcamle
(Tên một con dốc ở Đà Lạt). Thả bộ dốc tình. Một mình trơ trọi. Đôi chân buồn buồn mệt mỏi. Hàng thông nhìn chắc muốn hỏi vì sao ? Lao xao lá hát. Rụng hạt sương trời. Thương cùng lữ khách sương ơi ! Dốc xưa còn đó xa...
|
đợi chờ
Tác giả:
Trinhcamle
Gió qua gió thật vô tình. Mây qua mây cũng làm thinh lặng lờ. Bây giờ trống vắng chơ vơ. Thân còn đó hồn vật vờ nơi đâu ? . Ngóng trông chín trái rơi sầu. Mỗi người mỗi ngã nhớ nhau dõi tìm. Gởi thương theo sãi cánh...
|
đêm phố hội
Tác giả:
Trinhcamle
Nghiêng phía tây. Sông Hoài thăm thẳm hoàng hôn. Quay về đông. Phố Hội lung linh đèn lồng hư ảo. Đêm gọi mời chập chờn trăm sắc áo. Màu áo em,vừa quay chuyến đò chiều. Thôi ! Cùng mọi người thả bước phiêu diêu. Thăm lại...
|
đợi
Tác giả:
Trinhcamle
Nặng lòng cô gái Lái Thiêu. Dõi theo tri kỷ giữa chiều mênh mông. Người đi có xót xa lòng. Có nghe vương vướng tình không hở người ? Chia tay gởi lại nụ cười. Mà sao heo hắt chẳng tươi tắn gì. Quay lưng thành cuộc chia...
|
đêm nguyên tiêu
Tác giả:
Trinhcamle
Đêm nguyên tiêu gió đùa con sóng gợn. Mây đùa trăng, mây nghịch khuất nửa vầng. Phía xa xa rì rào chi tiếng biển. Có đùa không mà ta cảm bâng khuâng ? Đêm nguyên tiêu ai đem vần góp lại. Chỉ riêng ta mang thơ trải vào...
|
đêm dài
Tác giả:
Trinhcamle
Chiều nghiêng cho nắng vội tàn. Sương đêm sớm lạnh ướt hoàng hôn xa. Quay lưng mờ mịt lối tà. Gió heo heo lạnh đi qua vai người. Trở về gác trọ chơi vơi. Gối tay đếm tiếng mưa rơi ngoài thềm. Giọt nào nặng hạt trong...
|
đêm nghe tiếng dế
Tác giả:
Trinhcamle
Hoàng hôn đem giấu chiều nghiêng. Người về đem giấu nỗi riêng lòng mình. Phía sau trả lại đường tình. Trả dĩ vãng rộn bình minh một thời. Biết là phía trước đơn côi. Cũng đành chịu, chẳng thốt lời đớn đau. Màn đêm chập...
|
độc bước
Tác giả:
Trinhcamle
Anh mãi bước giữa Đà Lạt trời mưa. Mặc kệ nước len len vào chân tóc. Ướt đôi vai se se bờ cô độc. Nỗi chạnh lòng đâu sá hạt lưa thưa. Có một lần, ngày ấy thuở xửa xưa. Mình đi dạo cơn mưa về bất chợt. Tựa vai nhau vô tình...
|
dọc đường tây nguyên
Tác giả:
Trinhcamle
Đời nghiêng bóng tóc đã kín màu sương. Chân vẫn thích bước phong trần cát bụi. Hồn trai trẻ giữa mây ngàn gió núi. Tình cho người như thuở bắt đầu yêu. Qua Trường Sơn dừng ngắm nắng lịm chiều. Lòng chìm sâu vào thiên nhiên...
|
đợi câu lục về (bài thơ mượn vận )
Tác giả:
Trinhcamle
Se se chút lạnh vừa chợt ghé. Đâu phải Đông về để ghẹo mây. Vương vương chi thế cỏ may. Để lòng day dứt lời phai giao mùa. Nhớ lại thuở sân chùa hoa điểm. Trao cho nhau sắc tím thành thơ. Vắng nhau mấy chút bơ thờ. Lối mòn...
|