dường như
Tác giả:
Trinhcamle
Dường như ta đã gặp nhau. Giữa trong thăm thẳm bạc màu thời gian. Giữa nơi nắng gió ngút ngàn. Trước biển rộng trước thênh thang núi rừng. Dường như em đã ngập ngừng. Một lần nào đó muốn dừng trước tôi. Dường như tôi đã...
|
em mang câu lục về nơi mô rồi
Tác giả:
Trinhcamle
Bỏ đi chẳng nhắn một lời. Em mang câu lục về nơi mô rồi. Thẩn thờ ra ngóng đầu hồi. Anh ôm câu bát đứng ngồi chẳng yên. Trên cành lẻ bóng vành khuyên. Hót câu chẳng đặng đứng nghiêng mắt buồn. Hôm qua đủ cặp chim...
|
đừng vội nản lòng
Tác giả:
Trinhcamle
Thành phố quê mình xác xơ sau bão. Trời trống tuênh lá úa phủ ngập đường. Hàng ngàn cây trơ gốc đến mà thương. Lối xưa cũ có còn đâu bóng đợi ? Thành phố chìm trong mắt buồn vời vợi. Cặm cụi bắt tay dọn dẹp hoang...
|
em đi
Tác giả:
Trinhcamle
Em đi. Về xứ mù sương. Để tôi ở lại. Nhớ thương cơi đầy. Ngoài trời. Mưa bụi bay bay. Vương thêm cái lạnh buốt tay. Vắng người. Có ai. Bắt gặp nụ cười ? Của tôi,chắc thấy. Giảm tươi đi nhiều. Sáng qua. Trưa đến. Lại...
|
duyên hoa sưa
Tác giả:
Trinhcamle
Đêm qua nghe rộ cơn mưa. Sáng ra vàng rực hoa sưa trước nhà. Có người vừa mới bước qua. Hoa rơi điểm nhẹ lên tà áo xinh. Người mang đi nét duyên tình. Để người ở lại một mình ngẩn ngơ. Hoa ơi ! Cho gởi vần thơ. Lỡ...
|
đồng cảnh
Tác giả:
Trinhcamle
Sóng nhớ ai sóng bạc đầu. Ta nhớ ai cũng nhuốm màu thời gian ? Ơ !...Con còng gió lang thang. Sao mi mở mắt ngỡ ngàng nhìn ta. Ta mi thì cũng gọi là. Lẻ loi đồng cảnh điệu đà làm chi. Vô tình con sóng xóa đi. Vết chân...
|
duyên nợ đà lạt
Tác giả:
Trinhcamle
Duyên buông lưới kéo tôi về. Nợ chưa có nên trăm bề rối răm. Đà Nẵng ơi !đất tình thâm. Lạt mềm đã buộc trăm năm cùng người. Duyên ơi ! Đành chịu mà thôi. Nợ ơi ! Hiểu hộ tình đời thủy chung. Đà Lạt nỗi nhớ khôn cùng. Đà...
|
đừng đến mưa ơi !
Tác giả:
Trinhcamle
Thế đủ rồi, đường vắng chẳng người qua. Chiếc lá rơi bên hiên nhà khe khẽ. Ngọn gió chiều lướt qua rèm rất nhẹ. Sợ lúc này, trời vô ý lại mưa…. Thế đủ rồi, chút nhớ đến lưa thưa. Bờ mi mỏng đong thật vừa kỉ niệm. Đáy mắt...
|
đông về đêm qua
Tác giả:
Trinhcamle
Đêm qua gió bấc trời trở lạnh. Đông đã quay về em biết không ? Cơn mưa chiều trước chừng chưa tạnh. Ướt rũ cành hoa phía ngoài song. Giờ em cuộn mình trong chăn ấm. Chiêm bao mộng mị chốn thần tiên. Đâu biết nỗi buồn...
|
đồng cảm...
Tác giả:
Trinhcamle
Đã dặn lòng còn gì đâu để nhớ. Sao đêm dài hồn cứ mãi chơi vơi ? Nghe đâu đây con dế mèn than thở. Gọi bạn tình não nuột quá …Người ơi ! Chiều Hạ buồn ai buông nhành phượng vĩ. Bước chân về phố ấy giữa trời mưa. Lời yêu...
|