đá sỏi giận ai
Tác giả:
Trinhcamle
Muốn đưa em về đến tận nhà em. Rồi lại đưa ra đến nơi hò hẹn. Đưa về,đưa ra con đường không bến. Biết dừng đâu để tách lối đường về. Sợ một mình ánh mắt rũ lê thê. Em quay lại con đường sầu trách móc. Đường giận anh sao để...
|
dại khờ
Tác giả:
Trinhcamle
Lòng buồn buồn tôi lẩn thẩn lang thang. Bước mộng du mang tâm hồn vô cảm. Mặc sương mai,mặc gió chiều ảm đạm. Mặc sao trời, mặc trăng rụng ven ao. Em ghé nhà tôi bỏ ngõ đó sao? Em trở lại chắc năm lần bảy lượt. Chắc giọt...
|
đà lạt một mình
Tác giả:
Trinhcamle
Tội tình xúc cảm đàn ông. Lang thang mấy nẻo xót lòng sớm mai. Bàn tay trao ấm tay ai. Đã từng vững chải bờ vai cho người. Thế mà nghĩ cũng buồn cười. Biết mình lẻ bóng đã lười bước chân. Gót giày rối nhịp... ngại...
|
đà lạt ơi !
Tác giả:
Trinhcamle
Đà lạt ơi ! Mỗi độ tôi về, ghé Cà phê Sunny ngồi góc cũ, nhìn con đường Pasteur ấp ủ chuyện ngày xưa một thuở đón đưa. Người trở về con dốc ấy hay chưa ?Có nghe hàng thông thầm thì không nhỉ ?Vi vu bên tai từng lời thủ...
|
cuối đời còn mê (hoạ nguyên vận bài cuối đời u mê của đình thao)
Tác giả:
Trinhcamle
Thẩn thờ ra ngõ nhìn mây. Cuối phương trời ấy trải đầy mù sương. Em lần sợi nhớ sợi thương. Mà sao rối rắm để vương sợi chiều ? Thuở nào nghiêng bóng liêu xiêu. Anh đi bấc trở cho nhiều lạnh căm. Em về đứng đợi tháng...
|
đâu vì
Tác giả:
Trinhcamle
Đâu vì bên ấy mù sương. Mà nơi bến hẹn người thương không về. Đâu vì khuất nẻo sơn khê. Dòng sông thấp thỏm trăng thề chưa lên. Đâu vì lối sỏi gập ghềnh. Mà ta lại ngỡ chông chênh lòng mình. Đâu vì vừa chớm bình...
|
cũng một màu hoa
Tác giả:
Trinhcamle
Ôi chao!Tim tím bằng lăng. Tím chi ngoài cửa cho lòng bâng khuâng. Cũng màu thạch thảo thương mong. Anh yêu từ thuở ươm trồng cho em. Anh yêu từ thuở hoa lên. Đến khi hoa nở ngắt đem ngỏ tình. Trao hoa mà đứng lặng...
|
đất phố đà vẫn chất quảng nam thôi
Tác giả:
Trinhcamle
Anh xót lòng sao em mãi ngó lên. Hòn Kẽm Đá Dừng mắt vời thương nhớ. Cha mẹ bây giờ đã thành thiên cổ. Nhưng đất ơi nơi ấy thấm nhau mình. Nước Hàn Giang vẫn con nước thắm tình. Vẫn là nước từ nguồn yêu đổ xuống. Hương phù...
|
dễ gì quên
Tác giả:
Trinhcamle
Tôi trở về trên đỉnh gió cao nguyên. Tung nỗi lòng vào khoảng trời nhung nhớ. Ở xa kia bụi mịt trời một thuở. Mà bóng người còn lẩn quẩn đâu đây. Thời gian ơi ! đã vụt khỏi tầm tay. Phía thung sâu cảnh xưa giờ vụn vỡ. Con...
|
đâu dễ gì quên
Tác giả:
Trinhcamle
Chẳng hiểu từ đâu thoảng gió chiều. Để trời phai sắc trở cô liêu. Mùa này rét bấc còn đâu lẽ ? Mà lạnh đường về tội bóng xiêu. Thêm lạnh đường về lắc rắc mưa. Chừng như mưa lạ giữa mùa chưa ? Có chi phải ngại bờ vai...
|