lá thư đã muộn
Chuyện một năm xưa chiều Thu em đến
Khơi trỗi nhạc lòng diệu khúc tình thương
Anh e ấp nâng ngọc châu trìu mến
Chậm mất vòng tay điệp khúc nghê thường
Giữa mối hôn nhân, tim em dấn bước
Đến tìm nơi anh tín hiệu linh thiêng
Anh không thấy bão - ngầm sâu đáy nước
Bo? mặc mình em chiến đấu linh hồn
Rồi em xa anh, như đò xa bến
Đê? anh trút lòng... van gửi lá thư ...
Nào biết bàn tay ngăn thư không đến
Mây xám ngang trời ngày nhận thiếp hôn
Chuyện cũ bao năm, nay thư em nhận
Duyên lỡ đôi bờ còn trách thế nhân?
Em đọc lá thư tàn khô nước mắt
Vội viết cho người lỡ chuyến đò xưa
Bao nhiêu mùa thu cho đầy vực thẳm?
Ta cám ơn đời ban một tình yêu
Hay trách thế nhân chia bờ oan trái
Đê? lê. tim tràn nhớ mãi tình ai?