mùa xuân
Kéo cao cổ áo trễ
gío cạp buốt thân da
chân mất đà chực ngã
may mà chụp được em
may mà có em quen
bên đời tôi phiêu dạt
những buồn vui mặn nhạt
chia sớt cho nhau cùng
ở đây thiệt lạ lùng
chẳng có chi nồng ấm
chỉ có mưa rồi nắng
chỉ còn anh và em
đến như mùa xuân quen
cũng nhạt trời nhạt đất
giữa dòng đời tất bật
có nhớ cũng vờ quên
cứ mỗi ngày mỗi quen
riết rồi thành xa lạ
mùa xuân như mùa hạ
mùa thu như mùa đông
giữa cõi đời mênh mông
mình lạc đường mất dấu
con đò xa bến đậu
con én lạc mùa xuân
chỉ còn nỗi bâng khuâng
rớt giọt đời khuây lãng . . .