bóng thi nhân
Tác giả:
Ngọc Thạch
Thơ mải đi tìm bóng thi nhân. Cảnh đấy người đây nảy thêm vần. Sầu muộn gửi nơi hồn lắng lại. Vui hoan bè bạn rộn bước chân. Thế sự vần xoay coi chóng mặt. Nước non thay đổi biết bao lần. Ý đẹp lời hay ghi nhớ mãi. Gió...
|
bình định
Tác giả:
Ngọc Thạch
Ngày nào đó về qua đồi cát bỏng. Nhặt trái sim chín mọng, mắt reo cười. Nghe hồi hộp tiếng tim hòa tiếng sóng. Cứ dâng trào trong gió lộng chiều khơi. Ngày xuân lẻ ghé qua chơi Bình định. Nước dừa thơm, cơm ngọt lịm…...
|
bỏ phố
Tác giả:
Ngọc Thạch
Bỏ phố ta về với quê ta. Chiều sương ôm ấp mái tranh nhà. Khói lam say đắm, vầng trăng khuyết. In đáy ao làng, sen ngát hoa. Trải biếc triền đê, cỏ ngả mình. Sông hiền con nước đựng mây xanh. Sáo ru tuổi ngọc, đồng...
|
bến xưa
Tác giả:
Ngọc Thạch
Chiều giăng mây, thả giọt buồn
Sầu ai đong? lắc mãi còn chưa vơi...
Thuyền tình ai thả dòng trôi?
Câu hò ai nhặt?... xa vời nước mây.
Mùa sau- về lại- bến này
Thuyền còn? Bến đã mọc đầy cây hoang.
|
biên hòa xuân
Tác giả:
Ngọc Thạch
Xa nhà thoảng chốc đã đầy năm
Nhớ "Mạ" mùa gieo hạt lạnh căm
Ngập đồng gió bấc nghe hun hút
Manh áo tơi che đủ ấm Bầm.
|
biên hòa thơ
Tác giả:
Ngọc Thạch
Xa quê tết đến nhớ thương thầm
Những tưởng vinh quang...bé cái nhầm
Bếp lạnh nằm co thơ hiện chữ
Năm tàn chiếu rách nẩy vần ...am.
|
biệt khúc " người đi..."
Tác giả:
Ngọc Thạch
Nhớ thương em giấu trong màu mắt. Son hồng chưa định khoe lên môi. Bâng khuâng em bước tràn lên phố. Nắng ngọt chiều say giữa bao người. Buồn thương em thả theo câu hát, làm sao anh thấy, mắt em sầu? Gió ơi! nếu...
|
bên ni...bên tê
Tác giả:
Ngọc Thạch
Giao mùa, Thu vội… về đâu ?
Sương giăng lưới bạc, sông sầu, thuyền côi,
Nước lên triều đã cường rồi!
Trăng suông, trà đậm, bèo trôi lạc bờ,
Một mình se sợi vá mơ ,
Bến ni người đợi…thuyền chờ bên tê.
|
bóng
Tác giả:
Ngọc Thạch
Cùng đi trên một chuyến đò
Gió chiều thổi lạnh, bâng quơ sóng cuồn.
Mắt nai sao cứ vợi buồn,
Nghiêng vành nón lá , sa con nước dòng.
Mây chiều ráng đỏ mặt sông,
Bóng in hai đứa, hình… chung lòng thuyền.
|
bến vắng
Tác giả:
Ngọc Thạch
Bến vắng. Sông trải nước, một dòng trong leo lẻo. Con thuyền ai neo đậu bến xa xa. Sóng yên lặng, vàng trăng gieo đáy nước. Sao sông Ngân vừa chơi xuống đấy mà. Đêm ngàn nhớ, chợt về trong tĩnh lặng. Vu vơ...
|