trôi theo gió vô tình
Tác giả:
Hùng Vĩnh Phước
Tôi như con trâu già sau buổi cày mệt mỏi. Nằm phơi mình dưới bóng truân chuyên. Nhai, nhai mãi những cọng đời phiền lụy. Ngọn gió vô tình cuốn hút tôi đi. Tôi đứng lặng sờ tim mình thổn thức. Nghe rất đau ở tận đáy tâm...
|