khi em về biển
Khi em lại tìm về với Biển
Lặng! mình em với mặt biển gợn xanh
Rạt rào nhẹ êm cồn cào nỗi nhớ
Sóng vỗ về ru nhẹ khúc tình em
Khi em lại tìm về với Biển
Nhẹ bước thôi, em sợ cát đau
Lướt ngón tay thon trên mình cát
Ôm lẻ loi em vẽ : Biển Đêm
Khi em lại tìm về với Biển
Biển vắng mênh mông chẳng thấy anh
Xa xưa lắm có phải mình nặng nợ
Đường đời nay cũng vẫn chẳng có duyên
Khi em lại tìm về với Biển
Gió vừa lên nhập nhọang màu khuya
Sóng và trăng nhấp nhô vương vấn
Biển mênh mông, xa hút – Anh đâu ?
( cho người Tri Kỷ)