những giọt mơ còn lại
Dòng thời gian
lặng lẽ
buông lơi
trôi
trôi mãi
không bao giờ dừng lại
ta đưa tay
níu kéo
giữ lại
chút qúa khứ đã héo nhàu một lúc
dòng thời gian
ngã gục
thảm thương
ngày qua
đêm tới
năm tháng mòn mỏi
đi
về
buổi hoàng hôn
nắng trèo qua mái ngói
hát vu vơ những ngôn từ tím buồn
nắng chiều buông
rớt rơi vào thinh lặng
một chút gì
cho đêm tối về mau
những lời nói
sự thật
giả dối
trước
(và)
sau
đã biến thành muôn ngàn viên đá sỏi
rớt vào tâm nhau
đau xót
ánh trăng đêm
khuyết mảnh
ẩn sau khe núi cằn khô đất cát
vội giật mình
vặn ngược chiều kim đồng hồ
níu kéo thời gian
chợt
bắt gặp:
- bóng tuổi thơ đầy nắng
- tiếng cười giòn rã trong cổ tích ngày xưa
- những đôi dép nhựa dính bùn đất mùa mưa
- lênh đênh những con thuyền giấy
còn thêm nhiều
rất nhiều điều lý thú
đã trở về thật mau .
đêm lặng yên
cây nến tự đốt cháy đời mình
tỏa sáng
xoè bàn tay đếm từng đốt ngón
thấy tí tách đâu đó những giọt mơ .
11 tháng 11, 2002