chó
Trời đất bữa ni buồn quá đỗi
Buồn như Hà Nội lúc chia phôi
Buồn như hang núi mùa đông ấy
Và cũng buồn như gương mặt tôi
Bài ca vô hạn em hát tặng
Một phút buồn thiu giữa một ngày
Một giờ trăn trối trong một kiếp
Một cuộc tình vui theo gió bay
Thôi đừng nói nữa lại buồn thêm
Bóng mây màu mắt tiếng em rên
Đèn hoa phố thị tám giờ rưỡi
Chiếu một mùa xuân rất hão huyền
Đời là những chuyến xe năm trước
Có lần tôi đã ngó sau lưng
Và với mắt mình tôi đã thấy
Bóng hình con gái tan trong sương
Ôi chút nữa thôi đời nửa đêm
Sẽ về với gió đổ quanh thềm
Sẽ về với mền với giường chiếu
Với một hình dung chưa nỡ quên
Tôi mở miệng ra rồi ngậm lại
Nói gì khi chẳng có ai nghe ?
Tôi nhớ ngày này năm ngoái lắm
Cuối ngõ còn nghe chó gọi hè.
Bài này đã được xem 1491 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|