vật đổi sao dời
Bữa trước chưa ngó em
Bữa sau yêu choáng váng
Lòng buồn thiu ai oán
Quyết chẳng để em hay!
Lại chẳng được mấy ngày
Chẳng xét tình trò thầy
Chẳng quản mình thảm hại
Moi tim lòng phơi bày...
Chợt lên cơn hờn dỗi
Giận ai mãi chẳng hay
Sau trách ta si dại
Giờ ê chê đắng cay.
Như đêm qua ngóng đợi
Định than vãn tim đau
Rồi đâm ra tức giận
Muốn cạch mặt cho lâu!
Làm một bài thơ xoáy
Giễu ta và cợt em
Kỳ này không áy náy
Rời xa để rồi xem!
---
Sao lòng lại lo lắng
Em đâu mất qua nay
Sợ có điều chẳng may
Lòng bừng như lửa đốt...
Và rồi em xuất hiện
Muôn ý nghĩ tiêu tan
Lại thấy lòng râm ran
Yêu đời hơn đứa trẻ.
Tâm tư hoài biến hoá
Như vật đổi sao dời
Vẫn ước tình hai đứa
Dài lâu như mặt trời!