Poem logo
Poem logo

hoàng hôn đi lạc

Tác giả: Nhữ Mai Liêm
Hoàng hôn đi lạc

Trời cuối thu cười nghiêng một ánh
Mây vô tình chạm vách gió bay
Em đi lẫn giữa hàng cây
Bỏ quên một chiếc lá gầy trong tôi

Anh ngồi đếm giấc mơ trôi
Nghe hương tóc chạm vào môi hững hờ
Cõi người lạ lẫm bao giờ
Ngó mưa rơi cũng thấy mờ thiên thu

Mắt ai giăng kín sương mù
Khi tình lỡ đóa phù du mang đến
Em như gió – mộng, như thuyền – bến
Như hoang mang cánh bướm lạc miền hư.

Anh cười nghiêng cả tương tư
Đem hồn đốt giữa bơ vơ mấy kiếp
Trăng cuối ngõ cạn dần trong mắt biếc
Em đâu rồi – mà hạ vẫn chưa qua?

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm