đời thơ
Em đem thơ thả bên sông
Trôi theo dòng nước đục trong bềnh bồng
Câu thơ chìm nổi long đong
Tìm đâu được chốn tri âm mà về
Thơ về với chốn sơn khê
Lại e ngại gió bốn bề lao xao
Thơ trèo lên đỉnh ngọn cau
Lại e nắng mới rãi màu mắt mơ
Em ơi có kẻ dại khờ
Vẫn luôn chung thủy câu thơ ban đầu