Poem logo
Poem logo

(lợi ích của việc) di cư

Tác giả: Cung Fa
Chín hôm nữa nhà dời về mặt đất.
Chưa rõ đầu có được bớt lửng lơ,
Cái thân hen mong sẽ đỡ bơ phờ,
Chớ mà giờ ngực nghe sao nhọc thở.

Trước mắt trong ba ngày phải gom hết sách vở,
Đóng thùng carton, dời trước mớ linh tinh.
Áo quần, đồ lưu niệm, giỏ sách, phấn son,
Cây giả, tượng đá, và 2 thằng mèo nhỏ.

Giờ càng thấm câu: “Vật chất là của nợ”,
Xách chúng tới lui mỏi gãy tay vai.
Chúng tràn trề rồi trong óc lại chẳng hay,
Thỉnh thoảng bắt gặp mình nhọc tâm suy tính.

Như mấy nay cát vệ sinh của mèo sắp hết,
"Mua bao mới lại nặng thêm 5 kí lô...",
Dung dịch hóa phẩm đã nặng như vữa hồ,
Dụng cụ, màu vẽ còn tràn lan mấy lố.

Rồi ảnh cưới, tranh trưng, nón niếc cả mớ,
Đống lọ chai, đồ quá hạn: có thể đem bỏ,
Trang sức: gói, kiểm kỹ, không được sơ hở.
N thứ cần lo, tính nháp cũng mệt khờ.

Mà vì chuyện này tạm bỏ nết sắm đồ,
Ngán cả ăn, thôi mông lung tiếc nhớ.
Chắc rồi sẽ... chẳng còn hứng, sức phịa thơ!
Và nhiều thứ khác đổi thay theo bất ngờ.

6.11.25

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm