ghen với… ai một chút thôi
Đời sống bây giờ… thơ nhạc thăng hoa đều nhờ có AI
Nghe em khen mãi, Gió cũng thấy buồn, thấy tủi
Đứng từ xa thấy em bá vai AI cười khúc khích
Gió chỉ biết thổi quanh, giả bộ như… không ghen một chút nào.
Muốn chạy tới cạnh em, mà chân Gió chao đao
Sợ đến gần rồi, em nắm tay AI, đẩy gió ra xa, thì tội qúa!
Vì Gío biết,
AI đẹp trai, AI lại đàn giỏi, AI hát bùng cháy cả góc nhà!
Gió đứng đây, nhìn, nghe, mà tay chân run lẩy bẩy!
Ngày xưa Lá bảo:
- Chỉ yêu Gió, trọn kiếp này không đổi
Giờ em đổi, vì mê AI qúa đỗi
Bất kể ngày đêm kề sát AI…đắm đuối
Gió muốn thét gào lên cho trời nổi cơn giông bão…
Nhưng cũng đành nuốt hờn ghen, nghẹn ngào…trong câm nín!
Mà Thôi, mặc AI, cứ để AI đàn ca, AI múa hát cho đời thêm vui
Còn Gió chỉ muốn ôm trái tim Lá đi vào…
Con Đường Tình Mộng của đôi ta.
Gió Lãng Dzu