thà rằng chẳng gặp thì thôi
Xe em
chạy cuốn bụi đường
tôi không đuổi kịp
theo luồng gió bay ...
thôi thì
tay vuột bàn tay
thôi thì em đã thành mây
cuối đèo
Tôi nhìn
còn bóng trăng treo
nửa đêm nằm nhớ
buổi chiều tưởng xưa!
trước chiều
là một buổi trưa
trước trưa
là một sáng chờ em ơi
Gặp nhau
rồi cũng xa rồi
xưa sau
biết mấy triệu người nhớ nhau!
một cơn tái hội
chừng nào?
bắt em ...
hoá cánh hoa đào, tôi hôn!
Trần Vấn Lệ