nỗi niềm
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Nỗi niềm nào, ở mãi trong em. Mưa nắng gió, ru mềm đôi bận. Sao em không mở lòng đón nhận. Như thể tình đầu chẳng phân vân. Nỗi niềm nào, để em ru ngân. Câu vọng cổ buồn thương da diết. Đôi ngả chia li, phương trời cách...
|
phải chi
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Phải chi được là gió. Mang tất cả hương nồng. Giữa bến đời mênh mông. Dài lâu và đằm thắm. Phải chi được là nắng. Nhuộm hồng sắc môi xinh. Duyên e ấp trao tình. Cho biết bao đôi lứa. Phải chi được là mưa. Mang về dòng...
|
lặng lẽ
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Nhiều đêm buồn thao thức. Gom trăn trở suy tư. Ta muốn cất bước đi. Về cõi đời không thực. Để tim thôi ngờ vực. Tình nhân thế mong manh. Nợ duyên sao chẳng thành. Môi nếm hoài trái đắng. Ngõ hồn luôn trống vắng. Tri kỉ...
|
không dưng
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Không dưng mưa rớt đêm đông. Làm trăng thấy lạnh ngủ trong rừng già. Không dưng thêm ánh sao sa. Thân côi thầm lặng thôi pha tia bừng. Không dưng làn gió ngang dừng. Luồn qua kẻ tóc, nghe chừng hờn ghen. Không dưng...
|
nơ...!
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Nợ tình, ta nợ chữ yêu. Trả bao nhiêu vẫn còn nhiều chông chênh. Nợ đời, ta nợ cái tên. Đi qua dâu bể, nghe mênh mang buồn. Nợ người, ta nợ lời thương. Người trao niềm nhớ, ta thường lãng xa. Thương người, sợ tội chính...
|
mơ...!
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Trả nắng vào hoàng hôn. Ru hồn hoang tĩnh lặng. Trôi dần về đêm trắng. Cõi vắng thôi dỗi hờn. Đường tình đắng buông trơn. Lá hoa vui nhảy múa. Mắt sầu hết giàn giụa. Cỏ úa hóa nên xanh. Bình minh mây trong lành. Bóng anh...
|
lệ thơ
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Lệ ai. Chan chứa thành thơ. Tuôn nguồn xa vắng. Rọi mờ niềm thương. Dấu dài. Miết mải con đường. Sao chưa tìm thấy. Mùi hương ngạt ngào. Lệ thơ. Như sóng cuộn trào. Khi thì dìu dịu. Khi cao ngất trời. Điệp âm. Điệp ngữ...
|
hong thơ
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Em về nhặt nắng hong thơ. Bóng ai thoáng hiện cho mơ mộng lòng. Hư không ngày ấy em mong. Tình thơ anh viết đèo bòng chút duyên. Vì đâu mưa dập gió triền. Cuốn trôi thi tứ, để riêng em buồn. Anh đi về phía mù sương. Bóng...
|
lẻ bóng tình nhân
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Mây chiều ai thả về đâu. Mênh mang mấy sợi tơ sầu ngổn ngang. Mắt buồn đăm đắm mơ màng. Gửi vào hư ảo, đa mang nửa vời. Mùa yêu mời gọi lẻ loi. Thiếu vòng tay ấm, đan đôi nhân tình. Phố buồn lặng bóng im thinh. Đàn ai gảy...
|
hơi ấm một bàn tay
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Nhặt lời yêu thương. Từ miền sâu xa lạc. Hạnh phúc đủ đầy. Của kẻ khác ghép vào thơ. Mơ bàn tay mình thừa sức nối sợi tơ. Đã đi qua hơn một lần dang dở. Anh. Ở nơi nào có còn nhớ. Ánh mắt u buồn. Nức nở khóc tiễn...
|