ừ thi...
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Ừ thì… anh là gió, em là mây. Hai ta gặp gỡ, hết ngày rồi tan. Đêm ru muộn giấc, mơ màng. Tơ lòng thầm hỏi, sao mang mênh buồn. Ừ thì… anh là nhớ, em là thương. Song song thẳng mãi một đường mà đi. Sợ mưa nên nắng lầm...
|
riêng mình em
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Đoạn đường đời. Lầm lũi nắng mưa. Một mình em… chỉ riêng mình em bước. Mắt cay cay. Trong chiều gió ngược. Thổi bạt giọt thầm, rơi ướt cỏ xanh. Gió từ đâu. Gió mang về hơi lạnh. Chở thêm đông sầu, hiu quạnh, khăn...
|
và em biết
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Và em biết, mùa thu đã ra đi. Nắng thôi hanh, níu ghì hơi đông lạnh. Và em biết, mưa cuối mùa sắp tạnh. Con đường mòn, sỏi đá phủ rêu xanh. Và em biết, trong em có bóng anh. Rất mong manh như giọt sương ban sớm. Và em...
|
tứ tuyệt
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
SÔNG QUÊ. Sông quê ai thả lục bình. Để ai nghe tím phận mình lênh đênh. Tội thương con nước dập dềnh. Qua bao nhiêu bận còn mênh mang sầu. TA - EM. Ta ban cho em dỗi hờn. Còn em, cho ta nỗi nhớ nhiều hơn. Tháng ngày như...
|
quỳnh hoa !
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Trót mang thân phận quỳnh hoa. Cho nên đời vẫn muộn mà nợ duyên. Cái màu trắng muốt trinh nguyên. Ngây ngô như thể một miền trẻ thơ. Hương hoa thơm ngát lặng mờ. Trong đêm thanh tịnh, dệt thơ cho đời. Đợi người quân tử dạo...
|
tình ca mùa đông
Tác giả:
Hoa Tím Buồn
Ta viết bài tình ca mùa đông. Có mây gió sắc hồng nắng đỏ. Cỏ xanh mềm trên con đường nho nhỏ. Ánh chiều trôi, bóng đuổi bóng đi về. Ta viết bài tình ca đê mê. Có đôi lứa hẹn thề sánh bước. Đêm Noel bài thánh ca tha...
|