đêm xuân muộn
Tác giả:
Trần Đức Lập
Đêm xuân muộn. Nghe như vô tận lời của gió. Chắc là tiếng thở cõi trần ai. Ngửa tay ta chạm vào ký ức. Giật mình, khoảng rộng giữa đêm hoài. Trăng xuân ẩn hiện tình miên viễn. Ngỡ ngàng cuộc lữ vẫn còn đây. Người về...
|
dường như mùa thu
Tác giả:
Trần Đức Lập
Dường như mùa thu. Tôi trải mùa thu xuống cuối ngày. Thu vàng con phố buổi chiều nay. Đá sỏi năm xưa thành bụi cát. Gió xào xạc rơi lá trên cây. Em ngồi đếm lại mùa nhung nhớ. Để những hồn nhiên vỗ cánh bay. Buổi chiều...
|
dư ảnh
Tác giả:
Trần Đức Lập
Dư ảnh. Ta rót đắng. Vào ly mật đêm hè. Treo ngày cũ. Bên lề đường thị phố. Rồi cuộc nọ. Cũng hoang tàn xiêu đổ. Thành quách xưa. Vụn vỡ cả ngàn năm. Bụi thời gian. Hóa đá lạnh căm căm. Sông và núi. Chết chìm vào biển...
|
dư âm
Tác giả:
Trần Đức Lập
Dư Âm. Nắng rơi. Từng giọt trong ngần. Tiếng chiều. Khoan, nhặt nửa gần. Nửa xa. Ngày xanh, đã mỏi bóng tà. Hoàng hôn. Đã tím màu hoa tạ từ. Trần gian cõi tạm. Dường như. Phôi pha hương sắc. Tàn dư âm chiều. Này...
|
đêm và ngày
Tác giả:
Trần Đức Lập
Em giấu đêm vào trong bóng thu. Tóc xưa giờ đã trắng sương mù. Sầu thôi cứ để bay theo gió. Yên ngủ trên ngày tháng mộng du. Em giấu ta vào đôi mắt sâu. Buồn vui vỗ cánh giữa trời ngâu. Mùa thu vẫn vậy ngàn năm nữa. Vội vã...
|
dòng thời gian
Tác giả:
Trần Đức Lập
Ngày chững lại nghiêng chiều vào trong nắng. Người lặng nhìn sâu tận chốn xa xăm. Và khoảnh khắc như mãn cuộc trăm năm. Cõi mênh mông no tròn đêm huyền thoại. Ta vẫn đứng bên bờ xưa thơ dại. Cười ngu ngơ nghe gió lộng...
|
em cứ quên
Tác giả:
Trần Đức Lập
Em cứ để chiều tôi úa rũ. Màu vàng thu trải khắp nẻo đường. Em cứ vờ quên tôi mỗi bước. Lối đi về đã quá mấy mùa xưa. Em cứ vui mỗi ngày nắng hết. Thành phố nào cũng phải vào đêm. Nỗi cô đơn nào cũng phải hiện lên. Tôi góc...
|
đêm trần gian (2)
Tác giả:
Trần Đức Lập
Có bóng chiều. Qua bên hàng liễu phố. Tiếng dương cầm. Quãng tám khúc thu mưa. Đêm rả rích. Tiếng muôn trùng vạn cổ. Ngụm rượu tàn. Rơi nghẹn nấc mùa xưa. Ta cứ tưởng. Trần gian chưa đầy chỗ. Nên ngồi hoài, lần lựa mấy...
|
em như sợi nắng mùa thu
Tác giả:
Trần Đức Lập
EM NHƯ SỢI NẮNG MÙA THU. Mong manh quá. Em chạm vào sợ vỡ. Giọt nắng chiều lỡ rụng xuống, vàng bay. Em. Ngu ngơ đứng đợi những bóng mây. Tưởng mang về. Sẽ làm đêm sương khói... Em sợ lắm, chỉ còn riêng một cõi. Níu...
|
đốm hoa
Tác giả:
Trần Đức Lập
... Có gì đâu, có gì đâu... Bến sông. Lệ đổ là sầu giọt thu. Ta còn. Dăm chén phù du. Lỡ mai tái kiếp, tạc thù cùng em... Chén này, tặng bóng trăng thềm. Soi nghiêng mái tóc. Đã mềm dấu môi. Chén này. Rót...
|