xuân và thơ
Tác giả:
Trần Đức Lập
Xuân và thơ. Đêm xuân rơi giữa ánh trăng mờ. Nâng chén rượu nồng ngẫm tứ thơ. Ta nghe thanh vắng càng im lắng. Đẫm quyện càn khôn đến ngẩn ngơ. Âm dương tan chảy vào vô tận. Thoáng khúc tình say vẳng trong mơ. Bỗng như...
|
vô lượng
Tác giả:
Trần Đức Lập
Vô lượng. Bước qua chiều vừa nhạt. Nắng đã quái hơn ta. Con đường về còn lại. Lung linh nửa ánh ta.̀. ̀. Hồn trống không như gió. Thổi lên bờ sông xưa. Nước trôi theo dòng nước. Gió trôi về hư...
|
vô cùng
Tác giả:
Trần Đức Lập
Rót xuống đêm đầy. Giọt rượu tàn phai. Câu thơ chảy tràn miệng cốc. Men cay. Rót xuống môi này. Nụ hôn nồng say. Lệ rơi, tiễn bụi mưa bay. Qua đường. Rót mật vào đời. Vũ trụ em , tôi. Mênh mông về ru khúc mộng. Vô...
|
vô tình
Tác giả:
Trần Đức Lập
Qua chiều
vướng giọt mưa sa
Rơi trên vai áo đã nhòa
dấu xưa
Đường nghiêng,
nghiêng bóng mây đưa
Ta về,
phố cũ như vừa bâng khuâng.
Chiều tháng 3. 16
|