khách và đò
Tác giả:
Trần Đức Lập
Lãng khách bên bờ nhìn trăng lạnh. Sương giăng che kín mặt hồ êm. Xa tít bên đồi chuông chùa đỗ. Gần một mái chèo khua nước đêm. Lãng khách đợi đò bầu rượu nửa. Ngụm nhạt sơn hà, ngụm đắng riêng. Đêm như dừng lại bên bờ...
|
giấc mơ trưa
Tác giả:
Trần Đức Lập
Em cứ ngỡ. Mùa thu còn đâu đó. Dáng nhỏ hao gầy, lạnh lẽo. Rét căm căm. Ly trà nguội. Ta qua chiều giông bão. Giấc mơ ngày. Cũng lặng lẽ, xa xăm. Trượt ngang đời. Em trở thành uá mục. Thực hư giao mùa , ẩn hiện trăm...
|
giọt xuân tàn
Tác giả:
Trần Đức Lập
Giọt xuân tàn. Đêm. Thao thức. Trằn mình tặc lưỡi. Tiếng thạch sùng. Rượt đuổi. Vờn nhau. Một mình. Ngồi nhặt canh thâu. Nghe trong vô tận. Nửa mau. Nửa trầm. Dường như vụn vỡ. Cả trăm năm. Giọt buồn. Rụng xuống...
|
không đề
Tác giả:
Trần Đức Lập
Không đề. Trần ta. Một tấm thân đời. Thịt xương trộn lẫn. Làm người thế gian. Mai về. Đứng giữa thiên đàng. Tìm trong hổn độn. Ngỡ ngàng ta đâu !? Đỗ thừa. Tại bể tại dâu. Buồn vui lấp lú. Nửa sầu. Nửa hoan. Linh...
|
hãy như là mưa bay
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi như là mưa thu. Để đêm nghe xào xạc. Tiếng lá vàng rụng rơi. Tôi như hoàng hôn vơi. Bên buổi chiều bình dị. Những niềm vui mộng mỵ. Một mảnh trăng vàng trôi. Bên dòng sông thuở nhỏ. Soi bóng con thuyền tôi. Đừng...
|
góc khuất cuối đường
Tác giả:
Trần Đức Lập
Tôi cứ đứng lặng yên và nhìn về cuối đường .. Vẫn góc phố của mỗi ngày lặng lẽ. Hàng cây buổi chiều. Mặc kệ bóng người qua. Ai chẳng thế. Ai chẳng đi qua rồi sẽ khuất. Trơ lại mặt đường, con phố , hàng cây. Tôi vẫn...
|
hương xưa
Tác giả:
Trần Đức Lập
Bao năm rồi. Trời cứ vậy vào Thu. Lá vẫn thay màu xanh bằng màu úa. Ta vẫn vậy. Hôn thầm lên nắng lụa. Gửi vào chiều. Từng phút của ngày qua. Cũng nỗi nhớ xưa. Nhưng có điều chi lạ. Vướng trong màu đã sẫm. Tuổi hoàng...
|
hệ luỵ
Tác giả:
Trần Đức Lập
Rừng đã khép nắng, chiều cũng xuống. Gió thu về xào xạc lá ngoài kia. Cõi mênh mông Trời Đất mãi phân chia. Nơi lặng lẽ, nhuốm màu hoàng hôn lạnh. Đêm lại đến, mây chờ ôm trăng quạnh. Thiếu Phụ buồn, ngấn lệ đọng sương...
|
hương cỏ chiều giông
Tác giả:
Trần Đức Lập
Cơn giông đến. Giữa chiều phố hạ. Bụi trần gian ướt đẫm. Mù sa. Cõi trăm năm. Bỗng dưng hiu hắt. Tiếng muôn trùng. Ập vỡ trong ta. Em tiền kiếp. Hóa thân từ cỏ. Mùi hương nồng. Lẫn quyện mưa bay. Ta đứng lại, giữ đời...
|
hoàng hôn xanh
Tác giả:
Trần Đức Lập
Mùa xuân không dừng lại. Ngày rồi sẽ hoàng hôn. Tôi về đêm xanh ngắt. Một màu của hư không. Ai qua từng đoạn mộng. Ra ngoài kiếp phù sinh. Bên ngày dư âm cũ. Lắng đọng những ân tình. Hương đêm trong bình minh. Giấu ngày...
|