vô tình
Em không bao giờ biết
Vì sao biển lại xanh
Mùa xuân mai lại nở
Chim nhảy nhót trên cành
Em không bao giờ biết
Vì sao trắng là mây
Ðen là màu đêm tối
Vàng là ánh trăng gầy
Em không bao giờ biết
Vì sao vừa gặp em
Ðã có người không ngủ
Ngồi đếm sao … cả đêm
Em không bao giờ biết
Những lời chưa thốt ra
(Ðâu phải là dễ nói
Chuyện … lòng anh ấy mà!)
Em không bao giờ biết
Chỉ vì anh xa em
Biển không còn xanh nữa
Xuân, mai rũ bên thềm
Em không bao giờ biết
Chẳng bao giờ biết đâu
Vì vô tình em đã
Làm một người khổ đau.
04/2001