một ngày không có anh
Em như bờ cát trắng
anh là dòng biển xanh
sóng tung tăng đuổi nắng
bãi vắng buồn mông mênh
Em bên bờ biển vắng
anh đón thuyền ra khơi
khúc nhạc xưa sầu lắng
hồn chết dưới chân người
Anh theo làn khói sương
em về thu vàng lá
một đời tình vấn vương
đau buốt bao ngày tháng
Em xin làm ngọn gió
hôn biển sóng xa đưa
trên bờ pho tượng đá
chờ ai về bến xưa
Em, dã tràng trên cát
anh là sóng xô bờ
một ngày sóng chợt mất
dã tràng chết bơ vơ
Một ngày không có anh
hồn em hóa dại khờ !