ngày em đến
Lúc em đến cũng là ngày Hạ đến
Chúm chím cười như nắng thủy tinh rơi
Ngửa bàn tay vốc một nắm xanh trời
Trải cho mượt vào nơi tà áo lụa
Nắng thật khẽ vờn quanh như điệu múa
Tháng Năm rơi màu lửa cháy bập bùng
Cánh Phượng hồng tô thắm cõi mông lung
Em đã bước vào ta cùng nắng Hạ
Loài hoa nở giữa muôn trùng xa lạ
Biết làm sao xa quá những vơi đầy
Bên cuộc đời còn nỗi nhớ khôn khuây
Chỉ hoài vọng trong ngày dài vô tận
Đi hay ở trong cuộc đời xa vắng
Để gần nhau hay mãi mãi xa nhau
Em lặng nhìn rồi cất bước đi mau
Cơn nắng Hạ phai màu mưa vội tới
Làn tóc rối vẫn xa tầm tay với
Tháng Sáu buồn vời vợi lá chiều bay
Mưa lạnh lùng chở nặng rất nhiều mây
Con phố vắng hao gầy rêu mốc phủ
Lúc em đến lòng ta thường tự nhủ
Mình xa nhau nhưng vẫn mãi gần nhau
Chuyện bây giờ và chuyện của ngày sau
Em đã đến như ngày mùa Hạ đến . . .