kỷ niệm
Hồi nhỏ tôi rất anh hùng
Một mình dám nhảy cái đùng xuống sông
Bơi nghiêng
Bơi ngửa giữa dòng
Hiên ngang trấn giữ suốt vùng tuổi thơ
Mặc con bé sát bên nhà
Phục tôi bơi lội thường ra lén dòm
Thời gian như những nhánh sông
Trôi ra biển lớn để
không trở về
Lớn lên trở chứng ngu khờ
Mắt em nào phải bến bờ sông sâu
Cớ sao chưa kịp lộn nhào
đành chịu chết đuối. Thiệt đau. Đúng là
Quan Dương