Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1351). Đêm Chơi Vơi. Gió lùa đưa nhẹ nỗi miên man. U uẩn canh khuya nhạt sắc vàng. Cô tịch khối sầu dâng chất ngất. Vạc sành vọng lại xoáy không gian. Vật vờ vất vưởng quặn buồng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1352). Lặng Lẽ Nhìn Mây. Nếu như cột chắc một niềm tin. Có lẽ trong tranh ngợp ánh Tình. Có gió du dương dìu giấc điệp. Có vầng Cổ Nguyệt toả lung linh…. Nếu như cảnh sắc sớm chiều...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (136). NGUYỆT HỒ KIẾM VŨ. Dạ tuyết phiêu phiêu phủ đỉnh cao. Thanh khê nguyệt lạc quyện ngàn sao. Tung gươm vũ điệu phong vân chuyển. Lướt kiếm quay cuồng nhật nguyệt giao. Khí phách...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1353). Khoảnh Khắc Nao Lòng. Ôi! Cảm Nàng! Ta cảm biết bao. Thương ơi! Trời ấy bỏ em sầu. Cô đơn giá lạnh ôm hình bóng. Da diết lòng Lang quặn xé đau. Gian nan thể xác có là...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1354). Bộc Bạch Hồn Thơ. Nàng thơ hỡi! đừng sầu nữa nhé. Héo rũ buồn quạnh quẽ canh thâu. Trải hồn về tận mãi đâu. Nhớ nhung da diết nát nhàu tim gan. Nàng thơ hỡi! đừng than tủi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1355). Tâm Tình Đôi Bạn. Sáng hỡi! Sao ngươi ngồi lặng đó. Vẻ như buồn, trăn trở, trầm ngâm. Xoè tay vuốt nhẹ hoa râm. Bờ môi nhả khói toả lan lững mờ... Rồi nghiêng mặt, hững hờ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1356). Hồn Thơ Nhập Mộng. Trời tĩnh mịch thang mây lững thững. Bóng tà huy sừng sững núi đồi. Hồn Ta quyện gió nổi trôi. Bềnh bồng năm tháng từng hồi chắt chiu. Nàng phấp phỏng dập...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1357). Niềm Thu Và Bến Đợi. Từ xa thẳm mịt mù viễn xứ. Bóng của Nàng ngồi đó dưới đêm. Phòng riêng, vắng vẻ lặng yên. Nỗi niềm u ẩn, tơ duyên lỡ làng... Tim thổn thức ngập tràn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1358). Nối Duyên Bỉ Ngạn. Nơi cung quế Thiếp ngồi lặng lẽ. Đèn lập loè, màn nhẹ buông lơi. Ngoài song trăng chiếu rạng ngời. Khơi nguồn vất vưởng rối bời ruột gan. Nghe tiếng khảy...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1359). Còn Đó Gió Lùa Ánh Mai. Quỳnh Nương hỡi! Thôi đừng khóc nữa. Dã lỡ làng lối ngõ chia phôi. Ta xa xăm nẻo phương trời. Còn Nàng cũng mịt mù khơi chốn nầy! Bởi tạm biệt đầu...