Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1459). Sáng Thu. Mãi nghĩ về thu mãi thẫn thờ. Cho đêm mộng mị, nỗi chơ vơ. Bóng thu ảm đạm gây sầu nhớ. Hồn gió đìu hiu kéo vọng chờ. Lặng lẽ, ngọt ngào ai gói thơ. Âm thầm, thắm...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1460). Thương Lắm Cắn Đau. Phải chăng tạo hoá an bày. Hữu duyên tao ngộ để rồi vỡ tan. Thế sao bên ngắt cung đàn. Còn bên lại nỡ phũ phàng buông xuôi. Cho thu rớt lá ngậm...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1461). Buồn Nhớ Cha Mẹ. Trời hôm nay như đượm màu u ám. Gió hiu buồn ảm đạm quấn sầu tơi. Cả không gian như lặng lờ, sẩm tối. Khúc tiêu hờn réo gọi nẻo xa xăm! Kể từ đây đã tắt...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1462). Tiếng Lòng Của Chiếc Lá Rơi. Trống vắng tâm tư gợn tủi buồn. Nghe mầu vỡ nát tím chiều tuôn. Bao điều ao ước bấy mong đợi. Nay lặng lẽ tàn vào khói suông. Lạc loài bỡ ngỡ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1463). Em Với Tôi. Sao cúi gục đầu vậy hỡi em? Cho khung nhàn nhạt tợ mờ thêm. Và tôi bất chợt vô tình thấy. Như có cái gì lướt quả tim... Phải chăng ngang trái đẩy tình tan. Nhớ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1464). Bà Lão Ăn Mày. Trải đường phố lá vàng lác đác. Một lão bà dáo dác nhìn thu. Tiết sang phủ lớp sương mù. Cuộc đời bất hạnh sầu ru bóng chiều. Gió chuyển lạnh cánh diều đơn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1465). Bên Khung Cửa. Tôi cũng muốn thời gian đừng trôi nữa. Rồi quay về cái thuở của xa xăm. Để từ nay không còn phải bâng khuâng. Bên khung cửa bao lần ôm nỗi nhớ! Sắp tới giờ...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (146). Từ Dạo Bậu Đi. Từ dạo Bậu đi tê tái lòng. Chiều chiều ra đứng mé ven sông. Thả hồn lơ lửng theo dòng nước. Dõi mắt phương trời mãi ngóng trông. Từ dạo Bậu đi Qua khóc...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1466). Giây Phút Chạnh Lòng. Lem luốc, chơ vơ, quảy bị khòm. Mười xương xẩu nắm đợi chờ thương. Mặc cho thế sự dòng xuôi ngược. Lặng lẽ mình ên cạnh mé đường... Lão ngồi cúi mặt...