Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1483). Đêm Chơi Vơi. Gió lùa đưa nhẹ nỗi miên man. U uẩn canh khuya nhạt sắc vàng. Cô tịch khối sầu dâng chất ngất. Vạc sành vọng lại xoáy không gian. Vật vờ vất vưởng quặn buồng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1484). Con Tôi. Cha ngồi thao thức nghĩ về con. Một mảnh trăng non sắp độ tròn. Ẩn bóng âm thầm sau đỉnh núi. Từng hồi ửng ánh, nổi dần lên! Mới đó vậy mà đã vụt nhanh. Hôm nào...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1485). Tiếng Lòng Nàng Kiều Nữ. Trời ảm đạm phẩy dòng ngâu ẩm thấp. Sảnh Nguyệt Lầu tấp nập kẻ đón đưa. Ngọn đèn lồng leo lét ngưỡng song thưa. Vài lữ khách say sưa vào giấc...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1486). Thôi Thì Sẵn Lỡ…. Điện thoại reo vang, tiếng trả lời... Thế là ngã ngũ cuộc mua vui. Thời gian thong thả bên chờ đợi. Giây phút đằng kia bóng một người... Lạ lùng bỗng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1487). Bóng Tối Giang Hồ. Hành lang rỉ rả giọt mưa thu. Thổn thức tâm tư chốn ngục tù. Đằng đẵng lẫy lừng trùm khét tiếng. Đại ca máu mặt chiếm nhiều khu. Những vết thẹo sâu đến...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1488). Phút Giây Vĩnh Biệt. Thoi thóp hơi tàn giữa tiếng chuông. Kề bên văng vẳng giọng người thương. Ni cô lạnh xác, hồn băng giá. Bất chợt đong đưa dãy gợn buồn... Lởn vởn chập...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1489). Tâm Sự Điệp Trùng. Cẩm Tú! Hiền thê tỉnh lại nào. Hãy nhìn mặt nước ửng ngàn sao. Đồi thông đom đóm lập loè chiếu. Như hấp dẫn nhau, sinh sản đào. Phía xa dãy núi chính Hàm...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1490). Trọn Đời Khoá Chặt, nhịp Im Lìm. Thôi rồi! Em đã giấc nghìn thu. Còn lại mình anh giữa cõi mờ. Nhớ ánh trăng vàng soi bóng nước. Nhớ thời yêu dấu đượm vần thơ... Những...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (149). Vẫn Còn An Ủi. Chàng ơi! Hãy xóa những buồn. Bởi đêm giá lạnh hàn sương đọng dầy. Mặc dầu rải trắng đó đây. Cũng rồi tự trĩu, tan phai khuất trời! Trót mang số kiếp con...